Chắc hẳn các bạn vẫn còn nhớ đến chương trình “Những Bông hoa Kiên cường” của JVNET vào tháng 3 với hai câu chuyện đầy cảm động của gia đình bạn Hồng Năm và bạn Huyền. Và tiếp nối chuỗi chương trình này, nhân dịp kỷ niệm Ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10, JVNET đã thực hiện một chuyến đi bất ngờ xen lẫn nhiều cảm xúc dành riêng cho gia đình của một bạn thực tập sinh có hoàn cảnh khá đặc biệt. Thật vinh dự khi chương trình đã mang đến cơ hội cho những người con lần đầu mở lòng mình để trực tiếp bày tỏ hết được tình cảm, sự kính trọng và nói lên được lời cảm ơn chân thành nhất đến “Người Phụ Nữ Yêu Thương” của mình.
Thu đến cũng là lúc người nông dân thu hoạch lúa trên những cánh đồng lúa chín. Nắng thu chiếu đến mọi ngóc ngách của làng quê với những con đường rơm phơi vàng ươm và tỏa một mùi hương đặc trưng. Đấy là những hình ảnh hiện lên trong tôi trên đường về nhà cùng thực tập sinh Nguyễn Quang Linh – Chuyến đi đầy bất ngờ và vô cùng ý nghĩa của JVNET nhân dịp Ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10.
Chuyến đi đặc biệt lần này chương trình đã ghé thăm gia đình bạn Nguyễn Quang Linh lớp JP535 tại thôn Vĩnh Thịnh – xã Tân Hưng – huyện Lạng Giang – tỉnh Bắc Giang. Linh được bạn bè và thầy cô nhận xét là một người khá trầm tính, ngoan, có quyết tâm và biết thương gia đình. Có lẽ cũng một phần hoàn cảnh gia đình nên đã ảnh hưởng đến tính cách của Linh như vậy.
Bố Linh mất do tai nạn từ khi bạn chưa được sinh ra, đã có lúc mẹ Linh nghĩ không thể nuôi nổi hai anh em khi chỉ mới 23 tuổi vì mẹ chỉ dựa vào những công việc “ai kêu gì làm nấy” với những đồng thù lao ít ỏi. Mẹ đã từng làm nông dân, công nhân hay cả phụ hồ… miễn là công việc chân chính và kiếm được tiền để nuôi hai đứa con khôn lớn thì mẹ không quản ngại khó khăn. Hiện tại, mẹ Linh làm công nhân tại khu công nghiệp Bắc Giang, nhưng do công ty cũng ít việc nên thu nhập không ổn định trong khi anh trai Linh đang đi học nghề và cũng chưa đi làm. Nhà Linh cũng thuộc diện khó khăn của thôn. Từ nhỏ vì mẹ đi làm xa nhà (tại Đồng Nai, Bình Dương, Hà Nội) nên hai anh em Linh ở với bà nội, bà cũng bệnh tim và làm nông nghiệp là chính nên hầu như hai anh em không có điều kiện học tập nhiều.
Chuyến đi được bắt đầu bằng những cảm xúc hồi hộp và háo hức của Linh khi được các anh chị trong công ty đón và cùng trở về nhà thăm mẹ. Cầm trên tay món quà tặng mẹ là bó hoa Tulip tươi thắm Linh chia sẻ thêm về nỗi nhớ nhà da diết, bạn cũng đoán rằng chắc chắn mẹ sẽ rất bất ngờ và vui mừng vì hai mẹ con cũng đã lâu chưa gặp.
Sau gần 2 tiếng di chuyển trên đường, cuối cùng chúng tôi đã đến Thôn Vĩnh Thịnh, một ngôi làng yên bình – nơi gắn liền với tuổi thơ được sinh ra và lớn lên suốt 18 năm của Linh. Cùng những bước chân vội vã lao nhanh về phía cổng nhà, chúng tôi thấy rõ được sự hồi hộp xen lẫn lo lắng của bạn. Bởi đây không chỉ là chuyến thăm nhà bình thường, lần này sẽ đặc biệt hơn vì đây là lần đầu tiên Linh sẽ trực tiếp nói lời cảm ơn và tặng quà cho mẹ.
Về đến nhà, sau khi nghe tiếng gọi của con trai mình, cô Phú – một người phụ nữ với ánh mắt đượm buồn chạy vội ra cổng và không khỏi ngỡ ngàng vì con trai trở về thăm quá bất ngờ. Cảm xúc đó còn mãnh liệt hơn khi Linh đã trực tiếp tặng mẹ bó hoa được nâng niu trên tay từ khi khởi hành và nói với cô rằng: “Sắp tới ngày 20/10 con có món quà tặng mẹ. Đây món quà nhỏ thôi nhưng là tấm lòng của con. Con cảm ơn mẹ đã nuôi con lớn như này. Sau khi đi Nhật về chắc chắn con sẽ có nhiều món quà to hơn và ý nghĩa hơn dành tặng cho mẹ”.
Những cảm xúc vỡ òa lúc đó của hai mẹ con không thể diễn tả hết được qua từng câu chữ, nhưng một điều chắc chắn rằng khoảnh khắc đầy hạnh phúc và ngưỡng mộ đó đã được lan tỏa cho những người chứng kiến xung quanh như chúng tôi. Linh cũng nhân cơ hội này để nói lời cảm ơn chân thành và yêu thương nhất đến bà nội của mình, Linh chia sẻ: “Nếu không có hai người phụ nữ này, em sẽ không có ngày hôm nay”.
Chúng tôi có dịp cùng nhau ngồi trò chuyện về những câu chuyện đầy cảm xúc để hiểu hơn về cuộc sống gia đình của Linh. Mẹ Linh kể rằng Linh từ nhỏ đã ở với bà vì mẹ đi làm xa, có những lần vì còn quá nhỏ, mẹ thì đi làm xa lâu không về, nên khi về nhà, Linh còn không nhận ra hay theo mẹ. Vừa chia sẻ, chị Phú vừa nắm chặt tay con và rơi nước mắt. Nghe đến đây thì giờ có lẽ bạn đã hiểu tại sao Linh lại chưa bao giờ từng trực tiếp nói lời cảm ơn đến mẹ mà chỉ dám gửi qua những dòng tin nhắn ngắn ngủi và đơn giản câu từ thế, vì bạn sợ mẹ lại khóc, khóc vì tủi thân, khóc vì thương con…khóc vì sự cô đơn.
Cô cũng chia sẻ thêm: “Lúc bố Linh mất vì tai nạn, khi ấy bạn trong bụng mẹ mới hơn 1 tháng tuổi. Chị đã một mình ở vậy sinh Linh ra và nuôi hai cháu ăn học trưởng thành. Giờ Linh học xong cấp 3 và gia đình quyết cho học tiếng để đi Nhật làm việc lo cho tương lai. Nuôi con lớn lên đến như vậy chị cảm thấy vui và đỡ tủi thân lắm rồi. Sống trên đời từ lúc chồng mất chị chỉ có 2 đứa con này thôi. Chúng là tài sản vô giá không gì đánh đổi được. Và chị lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tương lai và tìm mọi cách để lo cho các con. Chị đã tham khảo rất nhiều mới dám cho con đi Nhật. Thực sự cho con đi chị cũng lo, sợ ra ngoài xã hội con có đứng vững lập trường không? Nhưng vì có người quen giới thiệu công ty JVNET uy tín nên chị thấy rất yên tâm”.
Bên cạnh món quà là chuyến đi đồng hành cùng Linh về thăm và gửi lời chúc đến mẹ, Công ty còn gửi đến gia đình món quà đặc biệt đó là Quyết định cho Linh “Nợ 100% phí đi Nhật làm việc”. Đây là trách nhiệm xã hội mà JVNET thực hiện đúng như sứ mệnh mà công ty đã đặt ra “Mang lại giá trị cho cuộc sống”, với mong muốn sẻ chia, hỗ trợ cho Linh và cả gia đình có cơ hội thay đổi cuộc đời, có một tương lai tốt đẹp hơn. Hi vọng quyết định này của ban lãnh đạo JVNET có thể giúp gia đình phần nào bớt đi sự khó khăn và tạo động lực cho Linh cố gắng làm việc, tích lũy đủ để lo cho mẹ và bản thân.
Chúng tôi đã có buổi chia sẻ với nhiều cảm xúc đan xen vui có, buồn có nhưng nhiều nhất chắc chắn là những giọt nước mắt tràn đầy hạnh phúc của gia đình. Sau những phút giây cảm xúc vỡ òa, những lời cảm ơn gửi đến công ty là những nụ cười thật rạng rỡ khi mẹ ôm trong tay bó hoa tươi thắm cùng bà, anh trai và cô chú vui mừng bên nhau chụp những bức ảnh kỷ niệm.
Chuyến đi có thể không quá dài nhưng nó lại đưa chúng tôi trải qua rất nhiều cung bậc cảm xúc, rất nhiều câu chuyện như vẽ lại quá trình sinh ra và lớn lên của Linh vậy. Chúng ta có thể không được chọn nơi mình sinh ra nhưng tương lai là do chúng ta quyết định. Có trải qua gian khổ, vất vả thì chúng ta càng biết trân quý hiện tại và những người thân đã nuôi nấng, giúp đỡ xung quanh mình.
Mỗi người phụ nữ trong chương trình “Những Bông Hoa Kiên Cường”, đều là một bông hoa đầy nghị lực với sức sống phi thường, JVNET xin gửi những lời cảm ơn sâu sắc, sự khâm phục và lòng biết ơn chân thành đến họ.
Còn bạn thì sao? Bạn đã nói lời cảm ơn mẹ chưa? Câu hỏi tưởng chừng đơn giản ấy lại khiến nhiều bạn phải suy ngẫm và tự vấn. Phải chăng vì sự ngại ngùng hay vì một lý do nào đó mà lời cảm ơn Mẹ giấu kín mãi chưa được bày tỏ? Hãy cùng JVNET gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến người phụ nữ yêu thương nhân dịp 20/10 này nhé!